Lê Tư Thành (Nhâm Tuất 1442 – Đinh Tị 1497)
Vua thứ tư nhà Hậu Lê, tác giả, miếu hiệu Thánh tông, tên thật là Lê Tư Thành, còn có tên húy khác là Hạo, con Lê Thái tông và bà Ngô Thị Ngọc Dao.
Lúc trước được phong là Bình Nguyên vương, rồi đổi là Gia vương. Đến khi Lê Nghi Dân bị truất phế (1459) ông được Nguyễn Xí cùng một nhóm đại thần đưa lên ngôi vào năm Canh Thìn 1460, lúc 18 tuổi.
Ông thông minh, thông hiểu nhiều môn học thuật. Triều đại ông thịnh vượng, hoàn thành những cải cách kinh tế, chính trị, văn hóa. Ông tự xưng là Thiên Nam động chủ, hoặc Đạo Am chủ nhân, lập ra Tao Đàn gồm 28 vị đại thần đứng đầu, gọi là Nhị thập bát tú, mà ông là Tao Đàn đô nguyên soái.
Năm Đinh Tị ngày 10-1 ông mất (3-3-1497 Dương lịch), hưởng dương 55 tuổi ở ngôi 37 năm, đổi hiệu hai lần:
+ Quang Thuận 1460 – 1469.
+ Hồng Đức 1470 – 1497.
Nhân vật lịch sử Việt Nam