Lên tàu từ bến Nhà Rồng
Hai bàn tay trắng Bác không có gì
Hẹn cô bạn gái ngày về
Nào ngờ vĩnh viễn cách chia duyên tình
Người thanh niên Nguyễn Tất Thành
Kể từ ngày ấy là anh bồi bàn
Đốt lò cào tuyết xúc than(*)
Bôn ba chẳng quản gian nan nhọc nhằn
Trở về sau mấy mươi năm
Con đường kách mệnh đã hằn trong tim
Luận cương thuộc địa Lê Nin
Chính là ánh sáng soi tìm tự do
Bây giờ rực rỡ cơ đồ
Nhớ công ơn của Bác Hồ kính yêu
Ngày ngày từ sáng tới chiều
Cháu con mong Bác thật nhiều... Bác ơi...
(*) Bác Hồ làm nghề đốt lò, xúc than trên tàu viễn dương và sau này khi ở nước Anh
